Em chưa bao giờ dám hỏi về cô ấy của anh
Để ánh nhìn ai kia cứ hoài mải mê miền xa thẳm
Rồi người lại cười, che đi nhớ nhung, vụng về lắm
Chỉ là một cái tên thôi
Cũng đủ làm tim em đau nhói đến vỡ oà...
Cô ấy của anh là cụm từ rất đỗi xót xa
Người con gái vẫn cười trong bức hình thật vui
dẫu thời gian có nhàu mờ, phủ bụi
Người con gái anh yêu từ giây phút đầu cho tới giây phút cuối
Không thể cưới người thì cưới ai cũng chẳng còn giá trị gì đâu...
Em sợ mỗi lần hỏi, anh sẽ nghĩ về cô ấy thật lâu
Giấu đắm say một đời bởi hai từ dối lừa mang tên là quá khứ
Em sợ hiện tại và tương lai vốn không thể nào níu giữ
Một bước chân cứ mãi lạc đường, bước ngược với tìm bóng hình xưa...
Em cũng chẳng dám nghe về cô ấy và những buổi chiều mưa
Những kỉ niệm đậm sâu vốn đâu hề nhạt màu dù ngày trôi qua ngõ
Em sợ mình chỉ là một dáng người không rõ
Bên cạnh rạng ngời, cô ấy của anh.
Nếu cô ấy quay về, em sẽ rất mong manh
Cô ấy là cả giấc mơ suốt đời anh hoài niệm
Cô ấy là tất thảy khát khao sau bộn bề tìm kiếm
Còn em là gì?
Em chìm vào nơi chốn nào trong vạn ngàn suy nghĩ của riêng anh?
Thứ Bảy, 31 tháng 5, 2014
Cô ấy của anh!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét